Quỷ cốt P3
Câu chuyện 5 : Căn phòng
Từ đó, căn phòng của anh M. bị niêm phong tuyệt đối không cho người vào ở bên trong đó. Sau này anh N. Kể lại , trong phòng đó cứ tối đến là có tiếng lào xào, tiếng bàn ghế đập vào tường thỉnh thoảng bộp bộp… khiến cho gia đình bác ấy giật bắn người. Những tưởng niêm phong căn phòng ấy thì xong nhưng cho đến một hôm có vài người họ hàng đến chơi mấy ngày, trong số họ hàng đó có một thím, nói chung là rây mơ rễ má gì đó đàng nhà bác trai.
2 ngày đầu thì ổn thỏa cả, nhưng đến ngày thứ 3 thì đang khi giữa trưa cả nhà đang ngủ trưa dưới sảnh nhà thì nghe thím ấy khều bác trai dậy. « Này chú ơi, sao có mấy người lạ mặt đứng trên cầu thang trên lầu ngó xuống vậy ? Bộ có ai ở phía trên ah ?»
Nói cho các bác rõ là cấu tạo nhà bác ấy gồm 2 tầng lầu, cầu thang đúc đi lên dạng xoắn ốc, nghĩa là người bên trên ló đầu nhìn xuống là người nằm bên dưới sẽ thấy cái đầu của họ ngay.
Bác trai nghe thấy thế lạnh hết sống lưng, ngó lên trên cầu thang thì không thấy ai cả. Hỏi vội lại bác thím thì bác ấy nói thấy rõ ràng có 4,5 người đứng trên lầu 2 ngó xuống ( là nơi phòng của anh M. ) . Trong đó có một người mặc áo trắng toát. Có điều mấy người đó chỉ nhìn thôi mà không di chuyển gì cả.
Bác trai liền khều anh N. và anh M. cùng lên lầu, đến tầng 2 thì cả 3 người sợ tái mặt : cánh cửa phòng anh M. mở ra từ lúc nào rồi. Mà trong khi đó cánh cửa đó đã bị đóng kín, khóa chặt thì làm sao tự mở ra được ? Đến bây giờ anh N. cũng không giải thích được.
Thu hết can đảm, anh N. bước vào trong phòng kiểm tra thì phát hiện ra bàn ghế bị xê dịch khỏi vị trí cũ. Đặc biệt, tấm gương nhỏ treo tường trong phòng bị úp mặt ngược lại. Trong khi đó không có ai bước vào căn phòng này kể từ lâu lắm rồi. Sau đó anh N. cảm thấy ớn lạnh khắp người nên vội bước ra đóng cửa.
Căn phòng đã bị mở , và không ai biết làm sao nó mở ra được.
Câu chuyện 6 : Cái đầm nước và lưới mắt cáo.
Các bác còn nhớ trong phần đầu có nhắc đến cái hồ nước ( nghe nói là cái hồ đó ngày xưa cũng chết kha khá) . Cái hồ đó nằm cách nhà bác trai khoảng 10m, nốI với nhau bằng một đường ống cống dẫn nước thải sinh hoạt từ nhà bác trai thẳng ra hồ. Ồng cống được xây chìm bền dưới đất, trong lòng cống thì rộng nhưng phần đầu vào chỉ lộ ra một cái lỗ cống nhỏ kích cỡ bằng cái nắm tay trẻ con. Nó tương tự như cái bể phốt nhà các bác hiện giờ nhưng lớn hơn nhiều.
Nhà bác trai có nuôi vài thứ phía sau sân nhà, trong đó có 1 đàn vịt chục con bự do gần hồ nước nên cũng dễ nuôi và 3 con thỏ nuôi trồng *g mắt cáo.
Sau cái ngày mà cánh cửa phòng anh M. đột ngột mở ra, bác trai cẩn trọng hơn nhiều lắm. Buổi tối trước khi đi ngủ là bác trai cùng với hai anh M. và N. kiểm tra một loạt từ trên xuống dưới xem có gì bất thường hay không. Mọi chuyện yên ổn khoảng mấy ngày. Vào buổi sáng sớm ngày kế tiếp, khoảng 6h sáng , đang ngủ thì cả nhà bác nghe tiếng cô người làm hét lên khủng khiếp phía sau nhà.
Bật dậy, phóng vội xuống dưới sân sau, cả bác trai lẫn anh N. thấy cô người làm ngồi lăn xuống đất, mắt kinh hãi nhìn chuồng thỏ trân trối. Cả anh N. và bác trai nhìn vào chuồng thỏ thì thấy gai ốc nổi lên khắp người.
Hãy thử tưởng tượng cái lưới mắt cáo các ô của nó bé đến như vậy mà 2 cái chân trước của cả 3 con thỏ xuyên qua mắt của lưới mắt cáo, không những thế mà nó còn đan qua các ô lưới theo kiểu nan quạt, luồn lách qua các ô lưới mắt cáo. Xương chân của mấy con thỏ chắc chắn là đã bị gãy hết, nhưng vấn đề là cái gì có khả năng làm được vậy ?
Sợ hãi, bác trai mớI kêu anh N. chạy qua bên nhà mình kêu ba mình qua bàn chuyện. Ba mình qua đó thấy cảnh tượng mà toát cả mồ hôi lạnh. Tuy nhiên, sau đó thì lại thấy nhà bác trai dường như đang kiếm cái gì đó.
Hóa ra bầy vịt đã mất tăm mất tích từ lúc nào. Đàn vịt nhốt trong sân nhà , xung quanh có rào kẽm gai thì không thể nào mất tích được. Cửa sau không bị phá khóa, không có dấu hiệu bị ăn trộm thì làm sao mà mất. Kiếm khắp nơi không thấy , thì bỗng nghe tiếng cạp cạp rất nhỏ vang lên từ dưới..lòng đất.
Cả ba mình lẫn bác trai đều không tin vào tai họ nữa. Vội xác định tiếng vịt kêu thì tiếng kêu xuất phát từ cái lỗ cống nhỏ, soi đèn pin vào trong lỗ thì thấy thấp thoáng thấy đầu mấy con vịt,cả đàn vịt bị nhét tọt xuống cái bể qua một cái lỗ bé xíu bằng nắm tay trẻ con, trong khi đàn vịt con nào con nấy đều bự. Đàn vịt thoi thóp trong cái bể đó, kêu cạp cạp cả nửa ngày. Mấy ngày sau cả đàn chết sạch bốc mùi kinh khủng.
Tags:
Truyện Đọc
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét