Lời nguyền truyền kiếp
Rồi ông ta nhốt mẹ vào phòng giam và đánh thức mấy người khác dậy để đi theo mấy người báo tin làm ăng-kết!
Hôm sau họ giải mẹ lên nhà khám tỉnh Cần Thơ đợi ngày xử. Cũng như bà con, mẹ nhận hết lỗi và bị nhận án tử hình! Mẹ cũng được hoãn ngày bắn cho tới khi sinh con. Khi sinh con ra họ mang con đi, nói là làm giấy tờ và tìm người để cho… Và rồi mẹ bị họ mang ra pháp trường và mẹ cũng mang theo lời nguyền là sẽ trả thù bọn đàn ông khốn nạn trên dời này. Và con chính là kẻ sẽ thi hành lời nguyền ấy!
Lan cảm thấy thương cho số phận của hai người, nhưng nàng không muốn vì sự hận thù của họ mà nàng phải giết chồng mình, hơn thế nữa, Tuấn rất hiền lành. Nàng biết rõ tính chồng vì hai người quen và tìm hiểu nhau suốt mấy năm còn ở Đại học. Hai người thật sự yêu nhau và tự ý kết hôn với nhau, đâu có ai ép buộc, hay gả cho một người xa lạ như mẹ và bà nàng xưa kia đâu! Nàng biết Tuấn rất rõ, một người đàn ông có trách nhiệm, yêu thương vợ và không hề dính líu đến tứ đổ tường như một số người có chức vị khác. Và một điểm nữa là Lan cũng yeu thương Tuấn tha thiết. nàng không thể nào ra tay giết người mình yêu dấu được!
Dù nàng có biện bạch cách mấy đi nữa thì mẹ nàng vẫn hiện về thúc đẩy nàng làm điều đó… Về vào ban đêm không xong mẹ nàng về luôn ban ngày, đóng đô trong cái gương trong phòng ngủ! Mỗi khi nàng soi gương thì hình bóng mẹ nàng lại hiện lên ra nhắc nhở cái sứ mạng nàng phải thi hành. Nói nhẹ không xong, mẹ nàng lên tiếng đe dọa! Một sáng kia Lan thức dậy để sửa soạn bữa ăn sáng cho vợ chồng trước khi đi làm, Tuấn cũng đã thức nhưng vẫn còn nằm nướng trong giường, nhắm mắt nhưng tai chàng vãn nghe thấy mọi sự chung quanh… Lan đến soi gương và Mẹ nàng lại hiện ra trong đó, vẫn như trước bà trách móc nàng sao không thi hành lệnh của bà? Lan bực dọc nói:
- Tại sao mẹ lại bắt con giết người con yêu dấu! Anh ấy có tội tình gì mà phải chết vì sự thù hận của người xưa chứ?
- Đó là lời nguyền và con là người kế tự để làm việc đó! Không ai làm thay con được! Chính tay con phải dùng thanh kiếm để đâm chết người chồng của con để làm trọn lời nguyền, và con của con sau này cũng sẽ làm trọn lời nguyền này sau khi con bị xử chết! Đó là luật do bà ngoại con đã đặt ra! Con cháu phải biết tuan theo thôi!
- Không! Con không làm những điều vô lý đó đâu!
Một làn ánh sáng với luồng gió mạnh phát ra từ chiêc gương thổi bắn Lan văng vào vách! nàng đau đớn la lên bất tỉnh!
Tuấn nằm nghe hết mọi chuyện, thấy Lan bị hất văng vào tường chàng vùng dậy bế nàng lwn giường, nhìn vào gương quát:
- bà hãy đi đi! hãy để cho chúng tôi yên! Tại sao bà lại nhẫn tâm phá hoại hạnh phúc của con gái bà!
Cái bóng trong gương bỗng biến thành một con tinh dữ dằn với đôi mắt rực lửa:
- Tao phải giết bọn đàn ông phản bội chúng mày! Mày cũng không thoát khỏi lời nguyền của chúng tao đâu!
Tuấn với tay lấy chiếc guốc của vợ ném mạnh vào chiecs gương, nhưng chiếc guốc bật trở lại ngay vào thái dương chàng. Tuấn cũng ngã lăn ra bất tỉnh… Lúc chàng tỉnh dậy thì Lan đã ngồi sẵn bên chàng… Trời bỗng đổ mưa, hai vợ chồng sợ lắm! Tuấn gọi điện thoại tới sở làm của hai người xin nghỉ một ngày… Xong chàng chở Lan ra chợ Thủ Đức ăn trưa. Trong lúc ăn Lan nói với chồng:
- Anh kêu người tới mang cái gương đó đi nghe anh! Bà ấy ám ảnh em mấy tháng nay rồi đó!
Trên đường về, Tuấn ghé kêu người bán đồ cũ lại nhà để cho ông ta cái fuwowng cổ đó. Họ về đến nhà, ông bán đồ cổ vào phòng khiêng cái gương cổ đó đi! Một bóng hình dữ tợn hiện ra trong gương cười the thé và một trận cuồng phong cùng với ánh sáng tuôn ra từ cái gương thooit ông ta bay ra ngoài cửa sổ! Ông ta rớt xuống đất va đầu vào cục đá lớn chết ngay lập tức! Giọng cười vẫn vang vọng lẫn tiếng gầm:
- Chỉ khi nào hoàn tất lời nguyền tao mới ròi khỏi đây! lan, con phải thi hành việc đó rồi thay thế mẹ truyền lời nguyền này cho con con! Chỉ lúc đó mẹ mới đi đầu thai được thôi!
Tuấn kêu cảnh sát báo về tai nạn xảy ra! Chàng giấu không nói gì về con Tinh cả! mà có nói thì cũng chẳng ai tin chàng. Cảnh sát cho đây là tai nạn nên vợ chồng Tuấn không gặp rắc rối gì. Hôm sau khi đi làm, Tuấn xin nghỉ buổi chiều và đến “Lăng Ông” ở Gia Định, nơi đây có một thầy coi tướng số kiêm thày pháp nổi tiếng để nhờ xem quẻ về con tinh trong nhà. Sau khi bấm độn và làm những thứ phù phép linh tinh, ông thày phán:
- Con tinh này rất dữ! Hiện này không ai có đủ khả năng để diệt được nó đâu! Nó chỉ đi đầu thai nếu có ai thay thế nó mà thôi!
Thế thì tôi đành chịu chết hay sao?!
- Đúng ra thì còn một cách duy nhất! Phải kiếm ra cho được thanh kiếm của nó, và chính người con gái của nó dung thanh kiếm đâm sau vào ngực nó thì mới có thể tiêu diệt được nó thôi!
Nói tới đây ông thầy pháp như bị ai đập vào đầu lăn ra đất bất tỉnh… Các đệ tử của ông phải làm mọi cách mới vực được ông tỉnh dậy được. Ông ta nói:
- Thí chủ về đi! Tôi không giúp gì được cho ông đâu! Nó tính giết luôn cả tôi đó, thí chủ thấy chưa?
Tuấn ra về cũng không nói gì cho Lan biết việc này… Chàng sợ làm nàng hoang mang thêm! Nhưng điều làm chàng suy nghĩ nhiều nhất là con Tinh đã biết chàng ting cách tiêu diệt bó! Chàng sợ nó sẽ ra tay sớm tìm cách giết chàng. Nử dêm đó như có linh tính báo thức, Tuấn mở mắt ra thì thấy Lan đang dứng bên giường, hai tay nắm chặt thanh gươm ngắn trong tư thế sắp đâm xuống ngực chàng, ánh mắt Lan như ngây dại mất hồn! Tuấn vội la lớn:
- Lan, tỉnh lại đi em! Đừng làm theo lời con Tinh đó!
- Tao phải giết bọn đàn ông phản bội trên đời này!
Lan trả lời với giọng xa lạ như vọng về từ thê giới bên kia…
- Em hãy tỉnh lại đi! Nhìn kỹ anh nè! Em biết rõ anh yêu em nhất trên đời này mà! Không gì có thể làm anh xa em được! Em biết anh luôn chung thủy với em mà! Tỉnh dậy đi Lan! hãy xét lại xem, có khi nào anh ruồng rẫy hay đối xử lạnh nhạt với em không? TỈnh lại đi em, đừng để con Tinh cái kia làm tan đi hạnh phúc của chúng mình! Đứa con vô tội của chúng ta nữa, đừng để nó lại phải đeo lời nguyền khốn kiếp ấy theo nó vào cuộc đời này!
Cái bóng con Tinh trong gương cũng gào lên:
- Hãy giết bọn đàn ông phản bội đi con! Chúng nó không đáng được sống! Bây giờ là lúc con hoàn thành lời nguyền của chúng ta! hãy mau xuống tay đi!
- Đừng nghe lời nó! Lan ơi, hãy mau thức tỉnh lại đi! Vợ chồng ta đang hạnh phhucs, chúng ta sắp có đứa con đầu lòng! Đừng để bọn ma quái yêu tinh kia phá đi hạnh phúc của chúng ta!
Mặt Lan trở lên tỉnh táo hơn, nàng như vừa thoát ra hỏi một cơn mộng du! Nàng nghe tieengs Tuấn kêu gào! Có lẽ lời kêu gào thống thiết và tình yêu của Tuấn đã thắng được ma lực đang thống trị trong nàng! nhìn mình đang giơ cao thanh kiếm chực đâm chồng , Lan hoảng hốt hạ lơi thanh kiếm xuống, miệng la lớn:
- Trời ơi, có chuyện gì xảy ra cho em vậy anh? Sao cây kiếm này lại trong tay em? chút nữa là em đã giết chết anh rồi!
- Hãy giết chết nó đi còn chần chờ gì nữa con! Giết nó mau đi cho lời nguyền của chúng ta được trọn vẹn! – Con Tinh gào gọi Lan.
- Em hãy bình tâm lại! Con Tinh kia muốn cắt đứt cuộc sống êm đềm của chúng ta! Nó dùng ma lực để khiến em làm chuyện điên rồ! hãy nghĩ đến tương lai của chúng ta, đến con của chúng ta!
- Em phải làm gì bây giờ đây? Trời ơi! – Lan nói như khóc…
Hãy phóng thanh kiếm đó vào ngực con Tinh kia để phá vỡ lời nguyền của nó mau đi em!
Tuấn vội trả lời vợ…
- Đừng nghe lời bọn đàn ông khốn nạn con ơi! Con hãy giết nó ngay đi! Đừng nghe lời nó xúi xiểm mà giết mẹ, con nghe chưa? – Con Tinh phản lại tức thì…
- Hãy mau phóng thanh gươm đi em! Chỉ có một mình em có thể phá được ời nguyền này mà thôi! Em nghe rõ chưa? Chỉ có một mình em thôi! – Tuấn gào to như để át đi mọi ma lực còn xót lại trong Lan…
Tình lình Lan vung tay lên phóng nhanh thanh kiếm vào cái bóng con Tinh trong gương! Cái gương bể tan ra thành từng mảnh vụn cùng theo đó là một tiếng rú rợn người! Con Tinh và thanh gươm biến mất theo một làn khói mờ! Vợ chồng Lan ôm lấy nhau mà khóc! Mưng mừng tủi tủi! Tai nạn đã qua đi… Hai người ngồi tâm sự. Ôn lại những vui buồn trong đời mãi đến sáng. Tuấn dọn dẹp nhà cửa, chàng mang cái gương ném xuống sông như để xóa đi nỗi ám ảnh đã qua. Từ đó về sau vợ chonngf Lan sống hạnh phúc không còn bị quấy phá gì nữa. Lời nguyền oan khuất đã bị phá giải.
Cuối năm đó Lan sinh hạ được một bé gái giống nàng như đúc! Nàng tạ ơn trời đất vì con nàng không phải chịu cảnh sinh trong tù và deo theo lời nguyền như mẹ và bà ngoại của nàng! hai năm sau một bé trai của Tuấn và Lan lại ra đời và họ sống êm đềm trong hạnh phúc tới già như trong chuyện cổ tích…
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét